Như bài post lần trước mình
có hứa dành dụm tiền để được đi và trải nghiệm, nhưng không nghĩ sẽ trải nghiệm ở một vùng đất xa xôi và lạ đến thế. Nó rất lạ vì điểm đến đó chưa bao giờ là tiêu
điểm trong đầu mình trước đây -
điểm đến đó gọi tắt là PL.
Khi nhìn thấy dự án tại PL hiện ra trước
mặt, thấy cũng ưa ưa rồi, nhưng chỉ dám share thôi, chưa nghĩ đến việc ap đơn
để đi. Nhưng rồi chả biết được, tự nhiên Newfeed Face lại hiện lên một lần nữa,
lúc đó sục sôi ý nghĩ sẽ tiến hành chinh phục nó. Và bắt đầu công cuộc hỏi han,
bản thân mình có tính là cái gì chưa rõ và băn khoăn, hỏi rất nhiều và nhiều
khi hỏi làm người khác bực mình. Nhưng mà còn hơn là bản thân mình day dứt vì
thông tin chưa rõ. Nhưng cũng có một số cái có thể bản thân tự tìm được, nhưng
lại cứ nói chuyện, tiện mồm quen luôn.
Thế là quyết định gửi mail cho ICYE để hỏi
thủ tục và quy trình như thế nào. Nhưng trước lúc mail, mình đã tự đi làm hộ
chiếu, nghĩ trong đầu hộ chiếu này không đi được lần này thì để cho cuối năm đi
du lịch Thái Lan (Vì đã có hẹn lịch với người khác từ trước rồi).
Rồi cứ từng bước một, từng bước một, dần dần rồi cũng ổn. May nhờ
có sự hướng dẫn nhiệt tình của ICYE từ lúc App đơn đến lúc nhận được Visa, chứ
không một thân một mình thì không biết vướng vào đâu để làm nữa. Cũng may có 1
bạn đi cùng mình, bạn ý nhiệt tình và lại ở HN nên hỗ trợ mình rất nhiều, vì
mình đang ở quê.
Rồi cũng đến lúc được gọi phỏng vấn, hôm đó mạng rớt 2-3 lần, lo
quá, sợ ngta không nghe mình nói. May mà rồi cũng ổn, thế là nhận được thư mời,
tiến hành đăng kí online làm thủ tục Visa.
Thủ tục visa rất lằng nhằng, nhiều giấy tờ và chuẩn bị khá mất
thời gian. Vì mình ở quê, phải ra HN nên mất chi phí và tốn thời gian rất
nhiều, cứ có lịch phỏng vấn, hay lấy kết quả là xin phép xếp phi ra HN để làm
thủ tục. Cái hôm nhận kết quả, thấy người ta không được nhiều quá trời, khi
mình nhận được thì 2 đứa ôm nhau trong phòng nhận Visa luôn, tưng tửng đi ra
như 2 đứa con nít, dắt tay nhau còn nhảy nhảy. Đến đây thì bước đầu đã khá ổn.
Mọi người có nói rằng, tại sao công việc đang yên ổn? Lương thuộc
mức khá, điều kiện làm việc tốt vậy sao lại đi như thế, có tiếc không?. Rồi sau
này về làm gì, xin ở đâu? Ờ, sao không tiếc chứ, phải nói là rất tiếc, tiếc vì
phải xa công việc, những người anh người chị, người bạn đồng nghiệp. Nhưng vì
đã từng hứa với bản thân, là có cơ hội cứ đi và trải nghiệm, có thời cơ được đi
ra ngoài để học hỏi thì phải chớp lấy. Làm việc cả đời, nhưng thời cơ thì chớp
nhoáng. Mỗi lần thấy tiếc, lại nghĩ tới cái ý nghĩ đó thì lại làm lu mờ nó đi,
và ủng hộ quyết định của mình.
Chuyến đi này được sự ủng hộ nhiệt tình của cả nhà, khiến mình cảm
thấy đỡ tiếc hơn, nhất là mẹ, mẹ lúc đầu cũng lưỡng lự lắm, có khuyên ngăn như
một số câu hỏi trên, nhưng không hiểu sao hôm sau gọi điện lại bảo ừ thì có cơ
hội thì đi con à.
Mình cũng chả biết mình quyết định thế là đúng hay sai, vì quyết
định đó đưa bản thân mình, cuộc đời mình sang một hướng đi khác, một hướng đi
hoàn toàn mới và đầy thử thách. Và sau khi đi về thì thử thách cho mình lại lớn
nhiều hơn nữa. Và hi vọng rằng, quyết định đó là làm tươi mới cuộc sống mình
hơn.