Wednesday, May 27, 2015

Những sai lầm của bản thân khi tham dự phỏng vấn

1. Yola
Qua vòng pv, đi thử việc cùng 1 chị Ngoại giao. Vì đang giai đoạn thi, chị ấy đi cả tuần, mình đi có 2 hôm, nên ko làm được việc gì hết =>fail
2. Canon
Phải nói là chuẩn bị hồ sơ ap canon là tốn thời gian nhất. Qua vòng hồ sơ thì vui và có động lực lắm. Đi thi viết về khá tự tin với khả năng tiếng Anh của minh => fail không rõ lí do, và không có hề một chút phản hồi nào.
3. SE Việt Nam
Pv ok, về nhà vui lắm, chém đến tận 40p. Nhưng mà về nhà mới nhận ra là mình trả lời sai ý ngta, thể hiện không gắn bó lâu dài với công ty.
Sau cuộc pv này cũng nhận ra một điều là mình khi phỏng vấn kể về một số chuyện quá thoải mái, phải chú ý không được quá thể hiện mình quá thân thiện ngay lần gặp đầu tiên
4. Hi!Language School
Lần đầu lấn sân Marketing, may mà vẫn qua vòng hồ sơ cùng với mấy anh chị, toàn ng có kinh nghiệm 10 năm, 3 năm, 4 năm.
Tưởng tới pv là xong, được thì làm, ko được thì về. Ai ngờ phải làm bài viết, test: IQ, IT, English, chuyên môn.
Hôm nay tới pv, nghe nói là đánh gục mấy ac, vì điểm mình cao. Pv về cảm thấy vui và mong chờ lắm. Vì a Pv có bảo là kinh nghiệm ko quan trọng, a rất thích ở em tính nhiệt tình và năng động.
Nhưng đến 8h tối thì mọi hi vọng dường như vụt tắt, và chưa hiểu lí do vì sao chưa có kết quả và vẫn giữ 1% hi vọng sẽ gọi vào lúc tối muộn, nhưng ôi thôi. Hi vọng cuối cùng đã không còn nữa
Tối nay mình đã đi dạo một mình, thật sự là buồn và thất vọng đó. Mỗi bước chân mình đi cảm tưởng như khụy xuống, không cố bước được, đi qua đám đông không hề một chút tự tin. Cảm thấy mình vô dụng và bất tài. ĐI trong vô vọng, đi lòng vòng một mình, đi mãi chả thấy thoải mái gì, lại quay về. Nói thật, cho phép mình gục thì mình gục được xuống đường lúc đang đi rồi đo. Lúc đấy, cần 1 bờ vai, 1 cuộc gọi động viên, cần tìm một người tâm sự, muốn gọi về nhà nhưng mà ngại lắm, bấm số rồi ko muốn gọi.
Mình cũng cố gắng tìm việc, trong quá trình 4 năm cố gắng lắm chứ, làm đủ mọi kiểu để tích lũy kinh nghiệm, có làm gì quá đáng mà dồn mình đến chân tường đến bây giờ vậy. Thử hỏi, mình còn có đủ mạnh mẽ hay không?
Tất nhiên là phải mạnh mẽ hơn nữa rồi, công việc còn nhiều, phải cố gắng hơn nữa và chiến đấu với cuộc sống này. Vì chắc hẳn thời gian mới ra trường là thời gian khủng hoảng nhất mà.
Fighting. Đây mới là bước đầu thôi mà. Mình còn trẻ, còn nhiều cơ hôi. Vì thế "Stay hungry - stay poolish"

2 comments:

  1. nhựng lúc nớ chỉ mong a nghĩ đến e...

    ReplyDelete
  2. Cuối cùng thì cũng ổn định rồi chứ anh?
    Khi nào anh ra gặp các thế hệ VPV kể chuyện cho chúng em nghe nào.

    ReplyDelete